Thứ Hai, 15 tháng 3, 2021

Tĩnh giác chi



TĨNH GIÁC CHI

Đời sống của chúng ta dầu 100 tuổi, 70 tuổi hay bao nhiêu tuổi đi nữa nói cho rốt ráo kỳ cùng thì nó chỉ là từng giây phút hiện tại. Tương lai là cái chưa đến, chưa có, chưa xảy ra, chưa diễn ra, chưa từng tồn tại, chưa từng hiện hữu. Quá khứ đã là con số không vì nó đã qua rồi, nó đã kết thúc, nó đã chấm dứt. Nó đã thuộc về dĩ vãng rồi, nó không còn tiếp tục tồn tại nữa nên mình gọi là quá khứ. Chúng ta có sống qua bao nhiêu năm đi nữa, chúng ta có là ông hoàng bà chúa hay là kẻ vô gia cư thì cuộc đời của chúng ta cũng chỉ là từng giây phút hiện tại thôi vì quá khứ là cái đã kết thúc, tương lai là cái chưa đến.
Nhưng, tất cả chúng sinh phàm phu luôn luôn sống với những ám ảnh nặng nề từ quá khứ. Vì sao vậy? Vì chúng ta thường sống với tâm bất thiện nhiều hơn tâm thiện, cho nên mai này khi nhớ đến chuyện cũ thì đa phần chúng ta nhớ lại toàn những chuyện làm cho mình phiền lòng, phần lớn là như vậy.
Một người không có khả năng ngồi yên để mà an lạc, để mà thiền định, để mà chuyên chú bất loạn thì đa phần là do một nỗi ám ảnh nào đó từ quá khứ. Mình giận một người nào đó, mình bực mình một cái chuyện gì đó, mình ray rứt với một kỷ niệm, một ấn tượng nào đó, một dấu ấn nào đó trong quá khứ mà nay nó vẫn chưa kịp nhạt nhòa, phai lạt thì hễ cứ ngồi xuống là bắt đầu nó lòi ra những người, những việc, những chuyện, những hình ảnh, những âm thanh, những mùi, những vị mà mình từng khó chịu.
Cái chức năng đầu tiên và duy nhất của Tĩnh Giác Chi là nó giúp cho mình giải trừ được những ám ảnh từ quá khứ. Bởi vì quá khứ là cái đã diễn ra, đã xảy ra, đã từng có thật cho nên nó là một phần rất quan trọng trong đời sống của mình. Cái ám ảnh mãnh liệt đối với mỗi cá nhân chính là chuyện cũ, chuyện đã qua, những người mà mình đã gặp, những chuyện mà mình đã gặp. Nặng nề lắm! Còn tương lai là bao nhiêu cái trù hoạch, bao nhiêu kế sách, bao nhiêu cái toan tính, trù liệu gì đó là cho cái chưa có.
Một người có khả năng tu tập an lạc phải là người có khả năng coi nhẹ quá khứ, có khả năng bôi xóa quá khứ, có khả năng di dời giải phóng mặt bằng tâm lý của mình, không có để tồn đọng lại những ám ảnh từ quá khứ. Pháp lành nào giúp cho mình làm chuyện đó? Đó chính là Tĩnh Giác Chi. Tĩnh Giác Chi giúp cho mình thoát khỏi vũng lầy của quá khứ, thoát khỏi cái nỗi ám ảnh, những ray rứt, những áy náy, những bồn chồn bất an từ quá khứ. Đó là những đặc điểm của Tĩnh Giác Chi. Và khi anh dàn xếp được những ám ảnh từ quá khứ thì kết quả đương nhiên, hiển nhiên, mặc nhiên, cố nhiên là anh được an lạc. Ngồi đây anh chỉ biết có ở đây thôi. Bao nhiêu chuyện cũ đẩy nó qua một bên, là rác hết. Tất cả chỉ là những cọng rác trôi trên dòng nước tâm tưởng, cho nó đi qua. Cái bây giờ là mình ở đây mình chỉ biết có 2 chữ: ‘tại đây’ và ‘bây giờ’. Không gian là ‘tại đây’ và thời gian là ‘bây giờ’, chỉ có bao nhiêu đó thôi. Cái gì nó đang diễn ra ở đây? Đó là hơi thở vào ra, đó là những tâm trạng, những tình cảm, những cảm xúc nào đang diễn ra mà mình nhận diện được nó bằng chánh niệm, bằng trí tuệ.
Tĩnh Giác Chi là sự vắng mặt của những ray rứt, những nỗi ám ảnh không cần thiết từ quá khứ. Tại sao nó quan trọng như vậy? Là bởi vì nó là những gì mình đã trải qua làm sao mà nó không quay về với mình được.

#SưGiácNguyên giảng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét