GIỚI HẠNH
LỜI PHẬT DẠY:
“Vị ấy thành tựu Thánh giới uẩn
này, thành tựu Thánh hộ trì các căn này, thành tựu Thánh chánh niệm tỉnh giác
này.
Lựa một trú xứ thanh vắng, như khu rừng,
gốc cây, khe núi, hang đá, bãi tha ma, lùm cây ngoài trời, đống rơm.
Sau khi ăn xong và đi khất thực trở về,
vị ấy ngồi kiết già, lưng thẳng tại chỗ nói trên, và an trú chánh niệm trước
mặt.
Vị ấy từ bỏ dục tham ở đời, sống với tâm
thoát ly dục tham, gọt rửa tâm hết dục tham.
Vị ấy từ bỏ sân hận, vị ấy sống với tâm
không sân hận, lòng từ mẫn thương xót tất cả chúng sanh hữu tình, gọt rửa tâm
hết sân hận.
Vị ấy từ bỏ hôn trầm thùy miên, sống
thoát ly hôn trầm thùy miên, với tâm tưởng hướng về ánh sáng chánh niệm tỉnh
giác, gọt rửa tâm hết hôn trầm thùy miên.
Vị ấy từ bỏ trạo cử, hối quá, sống không
trạo cử, nội tâm trầm lặng, gọt rửa tâm hết trạo cử, hối quá.
Vị ấy từ bỏ nghi ngờ, sống thoát khỏi nghi ngờ, không phân vân, lưỡng lự, gọt
rửa tâm hết nghi ngờ đối với thiện pháp”.
(Kinh Trung Bộ, tập
2, trang 24)
CHÚ GIẢI:
Đọc hết đoạn kinh này, chúng ta thấy sự
tu tập được chia ra làm hai giai đoạn. Giai đoạn tu thứ nhất, chia làm ba pháp
tu tập:
1- Thánh giới uẩn
2- Thánh hộ trì các căn
3- Thánh chánh niệm tỉnh giác
Trong ba pháp này tu tập như thế nào?
Trước tiên, chúng ta phải tu tập Thánh giới uẩn. Vậy Thánh giới uẩn là gì?
Thánh giới uẩn là giới luật. Vì phải tu
tập Thánh giới uẩn, do đó đức Phật khuyên bảo: “Phải hành trì học giới
và hạnh sống các vị Tỳ Kheo”. Ở lời dạy này chúng ta nên lưu ý: “Hành
trì học giới và hạnh sống”. Hành trì học giới nghĩa là gì? Là một
hành giả tu theo Phật giáo thì phải thông hiểu giới luật. Muốn thông hiểu giới
luật thì phải học giới luật. Đây là bài kinh giới xin các bạn nên học cho
thuộc để biết hành trì cho đúng. Trong mỗi giới luật đều chia làm bốn phần:
1- Giới cấm
2- Giới hạnh
3- Giới đức
4- Giới hành
* Giới cấm nghĩa là gì? Giới cấm là một điều luật bắt
buộc mỗi tín đồ không được vi phạm, nếu ai vi phạm thì không được chấp nhận là
tín đồ Phật giáo nữa. Giới cấm giống như pháp luật trong một nước, mà mỗi công
dân trong nước đó phải chấp hành, tuân thủ, không được vi phạm, nếu ai vi phạm
thì sẽ bị toà án kết tội, nặng nhẹ tùy theo bộ luật đã qui định.
* Giới hạnh là gì? Giới hạnh là những hành động
không vi phạm giới luật, là những hành động cao quý không làm khổ mình, khổ
người và khổ tất cả chúng sanh, là những hành động ôn tồn nhã nhặn, khiêm hạ,
từ tốn, dịu dàng, an ủi, xoa dịu những vết thương của mọi người và tất cả chúng
sanh, là những hành động không làm trái với lương tâm của mình, v.v..
* Giới đức là gì? Giới đức là đức từ, đức bi,
đức hỷ, đức xả, đức nhẫn nhục, đức tùy thuận, đức bằng lòng, đức hiếu sinh, đức
buông xả, đức ly tham, đức ly dục, v.v..
Trong bài kinh giới này gồm có nhiều
giới cấm:
- Giới thứ nhất: Cấm sát sanh có nghĩa là
không được giết hại chúng sanh, từ con người cho đến những loài vật nhỏ bé, nói
chung là không được giết hại con vật nào cả. Giết hại một con vật chết thì
không thể nào tránh khỏi quả báo bị giết hại trở lại. Ví dụ: một người ăn thịt
chúng sanh, bị ghép vào hai tội. Tội thứ nhất là tội giết mạng sống; tội thứ
hai là tội chiếm hữu mạng sống. Căn cứ theo luật nhân quả thì người ăn thịt
chúng sanh sẽ bị giết hại và bị ăn thịt trở lại.
Nếu liệt kê tất cả các giới ra đây thì
trở thành bộ kinh giới, nên xin các bạn vui lòng nghiên cứu Mười Giới Đức Thánh
Sa Di, Một Trăm Hai Mươi Giới Đức Thánh Tăng, Ni thì sẽ rõ, còn ở đây chúng tôi
chỉ nêu lên một số giới tượng trưng để sau này các bạn nghiên cứu bộ giới mới
hiểu biết đầy đủ hơn.
1- Không tham lam trộm cắp.
2- Không dâm dục.
3- Không nói láo.
4- Không nói hai chiều.
5- Không nói lời hung ác.
6- Không nói lời phù phiếm.
7- Không làm hại hạt giống.
8- Không làm hại cây cỏ.
9- Ăn ngày một bữa.
10- Không ăn uống phi thời.
11- Không ăn ban đêm.
12- Không đi xem múa hát.
13- Không trang sức vòng hoa
hương liệu.
14- Không nằm giường cao rộng
lớn.
15- Không nhận vàng bạc tiền
của cải.
16- Không nhận các hạt giống.
17- Không nhận thịt.
18- Không nhận đàn bà con
gái.
19- Không nhận nô tỳ trai hay
gái.
20- Không nhận cừu dê.
21- Không nhận gia cầm, heo.
22- Không nhận bò voi ngựa.
23- Không nhận ruộng vườn đất
đai.
24- Không làm môi giới.
25- Không buôn bán.
26- Không gian lận bằng cân
đo, tiền bạc.
27- Không ăn hối lộ.
28- Không làm tổn thương cho
chúng sanh.
29- Ít muốn, biết đủ.
* Giới hành là gì? Giới hành là những pháp
môn thực hành để tâm ly dục ly ác pháp, để sống không làm khổ mình khổ người và
khổ cả hai, để tâm thanh thản an lạc và vô sự, để tâm không phóng dật, để tâm
vô lậu, để tâm có đủ Tứ Như Ý Túc, để tâm có đủ Tam Minh.
Các giới hành gồm có: Tứ Bất Hoại Tịnh, Tứ Vô Lượng
Tâm, Tứ Chánh Cần, Tứ Niệm Xứ, Tứ Như Ý Túc, Thất Giác Chi, Ngũ Căn, Ngũ Lực.
Như vậy tất cả pháp trên đây được gọi là 37 phẩm trợ đạo.
Trên đây là Thánh giới uẩn, một người tu
hành để tìm cầu sự giải thoát mà không thành tựu Thánh giới uẩn này thì con
đường giải thoát không bao giờ tìm thấy được. Cho nên, đức Phật dạy: “Vị ấy
thành tựu Thánh giới uẩn này”. Thành tựu Thánh giới uẩn là thành tựu phần một
trong giai đoạn tu tập thứ nhất mà người tu sĩ cần phải nhiếp phục tâm mình và
giữ gìn trọn vẹn những Thánh giới này.
Về phần thứ hai trong giai đoạn một là
phần Thánh hộ trì các căn mà các bạn đã được học và tu tập trong tập II và tập
III Những Lời Gốc Phật Dạy. Vậy phần này chúng tôi không cần giảng dạy trở
lại. Nhưng các bạn phải nhớ lời dạy của Phật: “Thành tựu Thánh hộ trì các
căn này”. Muốn tu tập làm chủ sanh tử luân hồi mà không thành tựu Thánh hộ trì
các căn này thì chẳng bao giờ nếm được mùi vị giải thoát.
Khi đã thành tựu được phần thứ hai thì
tiếp tục tu tập phần thứ ba trong giai đoạn một. Phần thứ ba này không kém phần
quan trọng như hai phần trên. Nếu không tập chánh niệm tỉnh giác thì sức tỉnh
thức không có. Sức tỉnh thức không có thì si mê sẽ hiện rõ qua những trạng thái
thuỳ miên, hôn trầm, hôn tịch, vô ký, ngoan không, v.v.. Bởi vậy người tu sĩ
phải tu tập nhiều về Chánh niệm tỉnh giác, như đức Phật đã dạy: “Thành tựu
Thánh chánh niệm tỉnh giác này”. Chỉ khi nào thành tựu Chánh niệm tỉnh giác tức
là chúng ta không còn ngủ nghỉ phi thời, không còn hôn trầm thùy miên tấn công
thì chúng ta mới tu tập xong giai đoạn một. Tu tập như vậy mới có căn bản, mới
có kết quả hiện thực tốt đẹp, mới có niềm tin sâu về Phật pháp, mới thấy Phật
pháp không dối người.
Tu tập xong giai đoạn thứ nhất, chúng ta
mới bắt đầu tu tập giai đoạn hai. Bước qua tu tập ở giai đoạn hai, trước tiên chúng
ta nên tìm một nơi cho xứng hợp với pháp môn tu tập trong giai đoạn này. Nơi
xứng hợp để tu tập ở giai đoạn hai là nơi như thế, chúng ta hãy nghe đức Phật
dạy: “Lựa một trú xứ thanh vắng, như khu rừng, gốc cây, khe núi, hang đá, bãi
tha ma, lùm cây ngoài trời, đống rơm, v.v..”. Như vậy, rõ ràng Phật dạy chúng
ta tìm nơi vắng vẻ yên tịnh để tu tập giai đoạn hai mới có kết quả. Vậy nơi
chốn chúng ta đã tìm được rồi thì đây là thuận duyên còn nếu nghịch duyên thì
chúng ta phải làm sao?
Thưa các bạn! Nếu chưa có nơi thanh
tịnh vắng lặng để tu tập ở giai đoạn hai thì chúng ta nên tu tập trở lại ở giai
đoạn một cho thấm nhuần giới luật, đức hạnh hiện bày, cho phòng hộ sáu căn miên
mật hơn và cho chánh niệm tỉnh giác cao hơn nữa.
Nếu vị trí thanh tịnh để tu tập chưa có
mà vội vàng tu thì tu cũng chẳng có kết quả gì. Vì thế đức Phật dạy: “Lựa
một trú xứ thanh vắng, như khu rừng, gốc cây, khe núi, hang đá, bãi tha ma, lùm
cây ngoài trời, đống rơm, v.v..”. Đó là nơi lý tưởng tu tập ở giai đoạn hai. Là
một tu sĩ đệ tử của đức Phật, khi đức Phật dạy như vậy thì chúng ta hãy tin
tưởng và làm theo cho đúng lời dạy này.
Đọc đoạn kinh trên chúng ta quan sát
thấy rất rõ đức Phật dạy tu tập từng giai đoạn một, giai đoạn này tu xong mới
tu tập đến giai đoạn khác.
Sau khi tìm được vị trí thanh vắng, yên
tịnh, nhưng chúng ta cũng chưa vội tu, mà hãy theo lời đức Phật dạy là phải xin
cơm ăn cho no bụng. Khi ăn xong rồi mới vào vị trí thanh vắng đó, bắt đầu tu
tập. Còn nếu chưa ăn cơm xong mà vội tu tập thì bụng đói sẽ khó tu tập. Vì thế,
đức Phật dạy: “Sau khi ăn xong và đi khất thực trở về, vị ấy ngồi kiết già,
lưng thẳng tại chỗ nói trên, và an trú chánh niệm trước mặt”,nghĩa là đi khất
thực rồi đến một nơi nào đó ăn cơm. Sau khi ăn cơm xong ta nên nghỉ ngơi một
chút cho tiêu hóa cơm và thực phẩm, khoảng độ 30 phút hoặc một giờ thì chúng ta
mới đến vị trí thanh vắng để tu tập.
Bài pháp này đức Phật dạy chúng ta tu
tập rất rõ ràng từng chi tiết. Bắt đầu khởi sự tu tập thì phải thực hiện cho
bằng được “Thánh giới uẩn”. Khi giới luật được nghiêm trì, không còn vi phạm
thì tiếp tục tu tập “Hộ trì các căn”. Khi hộ trì các căn nghiêm chỉnh, các căn
không còn dính mắc các trần thì tiếp tục tu tập cho bằng được “Chánh Niệm Tỉnh
Giác” để phá sạch hôn trầm, thùy miên, vô ký. Xin các bạn lưu ý ba pháp trên
đây và tu tập cho đúng bài bản thì kết quả giải thoát không thể lường được. Đó
là một nền tảng tu tập vững chắc bảo đảm sự giải thoát sẽ đến với các bạn ngay
liền, ở trong tầm tay các bạn. Trong sự tu tập các bạn nên nhớ là phải thiện
xảo, linh động uyển chuyển khéo léo thay đổi pháp theo từng tâm niệm của mình.
Cố định pháp, cố định giờ giấc thành ra tu tập ức chế. Đạo Phật dạy chúng ta
chế ngự thân tâm, chứ không phải ức chế thân tâm. Chế ngự thân tâm chắc các bạn
rõ chứ!
Sau khi thành tựu những pháp này rồi,
mới bắt đầu tìm nơi thanh vắng yên tịnh tức là nhập thất tu hành ở giai đoạn
thứ hai. Ở giai đoạn thứ hai“Sau khi ăn xong và đi khất thực trở về, vị ấy ngồi
kiết già, lưng thẳng tại chỗ nói trên, và an trú chánh niệm trước mặt”. Ở giai
đoạn này có ba việc cần làm:
1/ Ăn cơm xong tức là giờ trưa (giờ
ngọ), khoảng 12 giờ và nghỉ trưa 30 phút, tắm giặt 30 phút nữa tức là 1 giờ.
Đúng 1 giờ bắt đầu tu tập. Vậy vào giờ này tu tập cái gì? Theo như lời Phật
dạy: “Vị ấy ngồi kiết già, lưng thẳng tại chỗ nói trên” nghĩa là chúng ta phải
tập luyện ngồi tréo chân kiết già và giữ lưng thẳng cho được, tại nơi thanh
vắng yên tịnh đã chọn trước.
Thưa các bạn! Đây là giai đoạn thứ hai
của sự tu tập, các bạn nên nhớ kỹ: thứ nhất là tập ngồi kiết già, lưng thẳng.
Đó cũng là một phương pháp tu tập để giữ gìn thân bất động trong tư thế tỉnh
thức. Ở giai đoạn tu tập này, các bạn nên khép chặt thân bạn trong tư thế ngồi
kiết già thì mới dễ nhiếp tâm an trú trong chánh niệm tỉnh giác. Nếu các bạn
quá dễ dãi không khép chặt thân trong tư thế ngồi kiết già này thì các bạn khó
mà an trú tâm.
Cần phải tập ngồi vững vàng từ 5 phút
đến 30 phút. Trong khi vừa tập ngồi kiết già vừa nhiếp tâm an trú chánh niệm
trước mặt mình, như đức Phật đã dạy: “Và an trú chánh niệm trước mặt”. Như vậy,
chánh niệm trước mặt là niệm gì? Có phải là niệm hơi thở vô, hơi thở ra không?
Thưa các bạn! Không phải niệm
hơi thở vô, hơi thở ra mà là niệm từ bỏ tâm dục tham ở đời, sống thoát ly dục
tham, gọt rửa tâm hết dục tham các bạn ạ! Các bạn có tin lời chúng tôi nói
này không? Nếu không tin thì các bạn hãy nghe đức Phật dạy: “Vị ấy từ bỏ
dục tham ở đời, sống với tâm thoát ly dục tham, gọt rửa tâm hết dục
tham”. Như vậy rõ ràng đức Phật dạy chúng ta đặt chánh niệm tỉnh
thức là niệm từ bỏ, thoát ly, gọt rửa dục tham. Niệm tu tập như vậy không giống
như kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông chút nào. Phải không các bạn?
Các bạn nên lưu ý ở chỗ chánh
niệm đặt trước mặt mà đức Phật đã dạy đó là “niệm từ bỏ
dục tham, niệm thoát ly dục tham, niệm gọt rửa hết dục tham”. Ba
niệm này là ba pháp được đặt trước mặt bạn quán xét để bạn từ bỏ, thoát ly và
gọt rửa tâm dục tham của bạn. Khi tâm tham dục hết là bạn được giải thoát.
Con đường tu hành theo Phật giáo thật là
đơn giản chỉ có tìm chỗ thanh vắng, ngồi kiết già, lưng thẳng, an trú chánh
niệm từ bỏ, chánh niệm thoát ly và chánh niệm gọt rửa tâm dục tham của bạn. Chỉ
có bấy nhiêu đấy thôi mà quý bạn sẽ thấy một cuộc đời giải thoát, một bầu trời
an lạc hạnh phúc tuyệt vời mà người thế tục không thể nào ngờ được, không thể
nào hưởng được.
Ôi! Được sinh làm người là khó, gặp được
chánh Phật pháp còn khó hơn. Thế mà được làm người, được gặp chánh Phật pháp,
chúng ta lại không tu tập thì quá uổng phí một đời người. Phải không hỡi các
bạn? Chúng tôi phải thành thật tiếc thay cho các bạn đấy!!! Các bạn có biết
không? Chúng tôi cũng từ pháp này tu tập sáu tháng làm chủ sinh, già, bệnh,
chết.
Khi các bạn tu tập đã từ bỏ, thoát ly và
gọt rửa tâm dục tham của bạn xong thì các bạn lại tiếp tục đặt những niệm khác
như: từ bỏ tâm sân hận, sống với tâm không sân hận, gọt rửa tâm hết sân hận và
luôn luôn khởi lòng từ mẫn thương xót tất cả chúng sanh loài hữu tình. Có tu
tập như vậy mới đúng theo lời đức Phật đã dạy: “Vị ấy từ bỏ sân hận, vị ấy sống
với tâm không sân hận, vị ấy sống lòng từ mẫn thương xót tất cả chúng sanh hữu
tình, vị ấy, gọt rửa tâm hết sân hận”.
Khi các bạn tu tập từ bỏ tâm sân hận,
sống với tâm không sân hận, gọt rửa tâm hết sân hận và sống với lòng từ mẫn
thương xót tất cả chúng sanh loài hữu tình xong thì các bạn lại tiếp tục tu tập
quét sạch hôn trầm thùy miên, theo như lời đức Phật đã dạy: “Vị ấy từ bỏ hôn
trầm thùy miên, sống thoát ly hôn trầm thùy miên, với tâm tưởng hướng về ánh
sáng chánh niệm tỉnh giác, gọt rửa tâm hết hôn trầm thùy miên”. Các bạn cứ theo
lời dạy này mà đặt niệm hôn trầm thùy miên trước mặt mà tác ý tu tập thì sẽ
không còn thùy miên và hôn trầm nữa.
Tất cả các bạn về tu viện Chơn Như tu
tập, hầu hết các bạn đều bị hôn trầm thùy miên tấn công dữ dội, cuối cùng các
bạn đều là những người lính chiến bại ở mặt trận này. Các bạn có biết tại sao
các bạn thất trận không? Các bạn thất trận là vì các bạn không theo lời Phật
dạy tu tập đúng cách xả tâm.
Khi tu tập phá dẹp hôn trầm thùy miên đã
không còn nữa thì các bạn tiếp tục tu tập từ bỏ trạo cử, hối quá theo như lời
đức Phật đã dạy: “Vị ấy từ bỏ trạo cử, hối quá, sống không trạo cử, nội tâm
trầm lặng, gọt rửa tâm hết trạo cử, hối quá”. Cứ theo lời dạy này mà đặt niệm
trạo cử, hối quá dùng pháp như lý tác ý mà quét cho sạch trạo cử hối quá.
Khi tu tập phá dẹp trạo cử, hối quá đã
không còn nữa thì các bạn tiếp tục tu tập từ bỏ nghi ngờ theo như lời đức Phật
đã dạy:“Vị ấy từ bỏ nghi ngờ, sống thoát khỏi nghi ngờ, không phân vân, lưỡng
lự, gọt rửa tâm hết nghi ngờ đối với thiện pháp”.
Trên đây là phương pháp tu tập để dẹp
sạch và đoạn dứt năm triền cái. Khi dứt sạch năm triền cái thì các bạn đã chứng
đạo quả giải thoát không còn nghi ngờ gì nữa. Các bạn hãy nên theo thứ lớp tuần
tự các pháp trên đây mà tu tập cho kỹ lưỡng, đừng tu tập vội vàng; không tu tập
thì thôi mà đã tu tập thì phải tu tập cho có chất lượng, cho có căn bản, chứ
đừng tu tập lấy có, vừa uổng công sức vừa phí uổng cuộc đời; mang tiếng đi tu
mà chẳng làm chủ sanh, già, bệnh, chết và không chấm dứt tái sanh luân hồi thì
rất nhục nhã, cũng giống như các thầy Đại Thừa và Thiền Tông vậy.
(NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP I - Trang
185) - Trưởng Lão Thích Thông Lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét