TÓM TẮT KIẾN THỨC PHẬT HỌC
Đạo phật là đạo thực hành trên thân,
theo kinh Nikaya thì có cái nhìn tổng quan về thực hành đạo giác ngộ của Phật
Thích Ca như sau:
Để tâm không phóng dật có 2 phương pháp:
1. Ngồi thiền định (Samatha).
Về phương pháp ngồi thiền định thì khỏi
bàn vì có rất nhiều sách báo và các nhà sư hướng dẫn thực hành, phương pháp ngồi
thiền định này đã có trước khi Đức Phật ra đời, nó là phương pháp định tâm để
diệt niệm khởi và đạt được quả ở các tầng thiền này, mỗi người kinh nghiệm mỗi
khác tùy theo căn cơ, cũng chính phương pháp thiền định này khi đạt đến một độ
cao nhất định sẽ xuất hiện các thần thông …
Tuy nhiên khi xuất ra khỏi thiền thì tâm
vẫn còn phóng dật, tham sân si còn nguyên, các thần thông đạt được lúc nhập thiền
không có ý nghĩa gì cho việc giải thoát con người khỏi Khổ và chấm dứt Luân Hồi
sanh tử.
Lịch sữ đã ghi lại Đức Phật đã đạt được định
này và nhận thấy không ích lợi cho con đường giải thoát nên ngài vứt bỏ nó như vứt
bỏ một chiếc áo rách.
2. Thực hành theo Trung Đạo.
a) Giới.
Về giữ giới thì cư sĩ tại gia có 5 giới
hoặc 8 giới, Tu sĩ thì 10 giới hoặc nhiều hơn nửa (tham khảo thêm về giới trong
blog), giới của Phật là một phần không thể thiếu để tiến trên con đường này.
b) Các hạnh
-
Hạnh thiểu dục tri túc.
Tu sĩ thì ba y một bát, còn cư sĩ thì sống
càng Tối giản càng tốt, cần xem xét một cách nghiêm túc về những thứ thực
sự cần, những thứ cần và những thứ Thích, từ đó sẽ biết cách điều chỉnh mua
sắm và sở hữu …
-
Từ bỏ tham dục.
Về hạnh ăn thì Tu sĩ cũng như Cư sĩ, ăn
chay mỗi ngày 1 bửa chỉ đủ năng lượng để nuôi thân và tu học vì nhiều hơn sẽ dư
và làm cho dục trong thân phát triển.
Về hạnh ngủ thì Tu sĩ cũng như Cư sĩ, một
ngày ngủ 4h là đủ, nhiều hơn sẽ bị trì trệ và mộng mị, hơn nửa về thời gian “Tất
bóng thời gian một tất vàng” nên cần biết trân trong để tránh hối tiếc một đời
làm người.
Về tình cảm thì Tu sĩ phải cắt ái ly gia
(đoạn trừ hết ái kiết sử), còn Cư sĩ thì cần tránh những quan hệ không chánh đáng
làm sinh phiền não và mất hạnh phúc gia đình ví dụ như quan hệ tình cảm ngoài vợ
chồng, làm bạn hay giao du với người xấu …
Về Danh, Lợi thì Tu sĩ không có rồi nếu
tu sĩ mà còn màng đến danh lợi thì không còn là người đi tu nửa, về phần này Cư
sĩ thường bị chi phối nặng vì sống trong xã hội phải lo cơm áo gạo tiền đủ đầy
cho gia đình, tốt nhất đến một thời điểm thích hợp chuyển tất cả tài sản qua
thu nhập thụ động và hướng đến tăng thời gian tu học.
Về kiến thức học đường và xã hội thì Tu sĩ
thì đừng nên theo học các cấp bậc trường lớp của phật giáo Bắc Tông (Đại thừa)
rồi lấy các bằng Phật học … nên tự nghiên cứu về pháp tu và tìm học Thiện tri
thức, còn đối với Cư sĩ chỉ học vừa đủ để kiếm sống lương thiện đủ lo cho gia đình
là được rồi, học cao sẽ làm cho chấp ngã lớn khó nhìn nhận cái khác cái mới và
tu học.
Khi thực hành các hạnh và giới cần dùng pháp Như Lý Tác Ý thật thiện xảo sẽ đạt được kết quả
6 tham dục trên giảm thiểu thì Tưởng dục
(Tham, Sân, Si) sẽ bị diệt trừ.
c) Thực hành
-
Độc cư và phòng hộ 6 căn.
Tu sĩ bắt buộc phải độc cư còn Cư sĩ thì
giảm thiểu tiếp xúc và sống thanh bần.
-
Thân hành niệm.
Một
là ngồi kiết già lưng thẳng (phần này hơi khó nhưng phải tập cho được để hỗ
trợ về sau), Hai là Định niệm hơi thở (có 19 tất đề mục định niệm hơi thở
nhưng chỉ cần tập thuần thục 1 đề mục thôi), Ba là Định kinh hành tỉnh giác
(phần này không nên xem thường vì thực hành sẽ mang lại cân bằng cho 6 căn, thường
thì người ta thích ngồi hơn là đi).
Khi thực hành các pháp trên mà
tâm không niệm khởi trong vòng 30 phút thì tiến đến thực hành pháp Tứ Niệm Xứ
quán thân thọ tâm pháp sẽ nhập sơ nhị tam tứ thiền và chứng tam minh. (Cần phải
tìm thiện tri thức để hướng dẫn thực hành).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét